Vui
- (Proto-Vietic) /*t-puːj/ [cg1] [a] → (Việt trung đại) ꞗui cảm giác thích thú, sung sướng khi có chuyện hài lòng.
- trò vui
- vui vẻ
- vui, khỏe, có ích
Chú thích
- ^ Cuốn Phật thuyết đại báo phụ mẫu ân trọng kinh (trước thế kỉ XII) ghi âm nôm của vui bằng chữ vui.