Ăn

Từ Từ nguyên Tiếng Việt
  1. (Proto-Vietic) /*ʔan[1]/[cg1][a] hấp thụ thực phẩm qua đường miệng; (nghĩa chuyển) nhận lấy; (nghĩa chuyển) làm mòn; (nghĩa chuyển) phù hợp
    ăn như tằm ăn rỗi
    ăn tiền
    xút ăn tay
    ăn ảnh
Sóc ăn hạt

Chú thích

  1. ^ Cuốn Phật thuyết đại báo phụ mẫu ân trọng kinh (trước thế kỉ XII) ghi âm nôm của ăn bằng chữ
    ()
    (an)
    /ʔɑn/ hoặc
    ()
    ()
    (thêm bộ
    (khẩu)
    để chỉ miệng).

Từ cùng gốc

  1. ^

Nguồn tham khảo

  1. ^ Ferlus, M. (2007). Lexique de racines Proto Viet-Muong (Proto Vietic Lexicon) [Bản thảo không được công bố]. Mon-Khmer Etymological Database.