^Vào thời nhà Lý ở Việt Nam, có người ca kỹ họ Đào, rất vừa ý Lý Thái Tổ nên thường được nhà vua ban thưởng, từ đó các con hát hay được gọi là đào nương hay ả đào, sau này người ta rút gọn đi thành đào để chỉ người phụ nữ làm nghề ca hát hoặc diễn xuất. Đại Việt sử kí toàn thư có ghi: "Mùa thu, tháng 8, […] khi ấy có con hát là Đào thị, giỏi nghề hát, thường được ban thưởng. Người thời bấy giờ hâm mộ tiếng hát của Đào thị, phàm các con hát đều gọi là Đào nương."