Bước tới nội dung

Bực

Từ Từ nguyên Tiếng Việt
  1. (Hán trung cổ) (phức) /pʰɨk̚/[?][?] tức giận, khó chịu trong lòng
    buồn bực
    bực bội
    bực dọc
    bực mình
    bực tức

Xem thêm