Tên

Từ Từ nguyên Tiếng Việt
  1. (Hán thượng cổ) (tiễn) /*[ts]en-s/ đoạn tre hoặc gỗ dài, mảnh, có một đầu mũi nhọn, phần đuôi thường gắn lông vũ, được phóng đi bằng cung, nỏ để gây sát thương
    cung tên
    tên rơi đạn lạc
Mũi tên đồng thời Đông Sơn