1. (Hán thượng cổ) (trì) /*l<r>ə[j]/[?][?] cố tình dây dưa không làm việc lẽ ra phải làm; (nghĩa chuyển) lì lợm
    trây nợ
    trây việc
    trây ì
    nói trây
    đâm trây
  2. (Việt trung đại - 1651) blây, blêy vấy bẩn, bôi, trát; (cũng) giây, dây
    trây hồ vào giấy
    trây bùn vào gốc cây
    trây trét
    trây bẩn