Ngáo
- (Hán thượng cổ)
/*ŋaːws/ ("khỏe")[a] đần độn, ngốc nghếch, khờ khạo; (nghĩa chuyển) có những hành vi rồ dại, ngu ngốc do ảnh hưởng bởi các chất kích thích奡 奡
Chú thích
- ^ Đại Nam Quấc Âm Tự Vị Huình Tịnh Của, 1895) có ghi định nghĩa của từ ngáo là Nhân vật Ngáo được nhắc tới ở đây là Hàn Kiêu, thường gọi奡 Ngáo. Tên riêng một người mạnh mẽ đời xưa, lấy lưng đỡ nổi một chiếc thuyền, thường hiểu ra nghĩa ngơ ngáo, lảng lơ, như ngốc như dại.
, là con cả của Hàn Trác, tướng quân dưới trướng Hậu Nghệ nhà Hạ. Hàn Kiêu có sức khỏe hơn người, đặc biệt giỏi thủy chiến, được sánh ngang với Hậu Nghệ khi nói về tài năng:奡 奡羿 羿善 善 ,射 射奡 奡荡 荡 。舟 舟
([Hậu] Nghệ giỏi bắn cung, Ngạo giỏi chèo thuyền)—论 论语 语Hàn Trác làm phản, lật đổ Hậu Nghệ, lên làm vua nước Hạ, đuổi giết hậu duệ vương triều Hạ, chỉ duy nhất Thiếu Khang còn sống. Do Hàn Trác lúc cầm quyền tàn bạo mất lòng dân, khi bị Thiếu Khang cùng một quý tộc nhà Hạ tên là Mị dẫn quân tiến đánh, binh lính dưới trướng Hàn Trác bỏ chạy. Hàn Trác bị bắt sống và xử tử. Hàn Kiêu lúc đó đang làm vua chư hầu ở nước Qua, nghe tin định dẫn quân sang đánh thì không ngờ Thiếu Khang tiến công trước, Hàn Kiêu lúng túng không kịp trở tay, bị đánh bại nhanh chóng và chết trong đám loạn quân.
Với tài chèo thuyền và thủy chiến, Hàn Kiêu được tôn làm một trong những Thủy Tiên Tôn Vương và được những người đi thuyền thờ cúng.