Cán
- (Hán thượng cổ)
桿 /*kaːnʔ/ → (Proto-Vietic) /*kaːnʔ [1]/ [cg1] phần thuôn dài dùng để cầm nắm ở các dụng cụ
Nguồn tham khảo
- ^ Ferlus, M. (2007). Lexique de racines Proto Viet-Muong (Proto Vietic Lexicon) [Bản thảo không được công bố]. Mon-Khmer Etymological Database.