1. (Hán trung cổ) (tốt) /tswot/ ("cuối cùng")(Việt trung đại) blót trọn vẹn, cho đến cuối
    làm trót buổi
    trót đời
    đã thương thì thương cho trót
    trót lọt
  2. (Proto-Vietic) /*b-lɔːt/[?][?] [cg1] đã lỡ, đã xong, đã qua
    trót lọt
    trót dại
    đã trót phải trét

Từ cùng gốc