Đỗ
- (Hán thượng cổ)
豆 /*doːs/ → (Proto-Vietic) /*duh/ [cg1] các loài cây thuộc phân họ Faboideae, thường có quả dài, bên trong chứa nhiều hạt xếp cách đều theo chiều dọc - (Hán thượng cổ)
逗 /*doːs, *dos/ tạm dừng lại ở đâu đó, không di chuyển; (nghĩa chuyển) trúng tuyển một kì thi nào đó [a]
Chú thích
- ^ Nghĩa chuyển này có lẽ sinh ra từ việc được "ở lại" trên bảng vàng ghi danh cứ không bị "trượt, rớt".