1. (Hán thượng cổ)
    (xuy)
    /*tʰo[r]/
    [?][?]
    (Proto-Vietic) /*tuːs ~ *tʰuːs/[cg1][a] đẩy mạnh không khí từ phổi ra khỏi miệng thành luồng gió; không khí chuyển động thành gió; (nghĩa chuyển) nấu bếp
    thổi tắt nến
    trống đánh xuôi, kèn thổi ngược
    gió thổi đổ giàn mướp
    thổi cơm


Lỗi chú thích: Đã tìm thấy thẻ <ref> với tên nhóm “*”, nhưng không tìm thấy thẻ tương ứng <references group="*"/> tương ứng, hoặc thẻ đóng </ref> bị thiếu

Thổi thủy tinh

Từ cùng gốc

  1. ^