Gút
- (Proto-Mon-Khmer) /*(c)kuut [1] ~ *(c)kuət [1] ~ *()gut [1] ~ *()guət [1]/ [cg1] dây bị thắt lại thành hình cầu nhỏ; (nghĩa chuyển) buộc không chừa lại mối gỡ; (nghĩa chuyển) rối rắm, khó giải quyết
- (Pháp)
goutte bệnh thống phong, gây ra do tăng axit uric máu dẫn tới kết tủa các tinh thể rắn trong và xung quanh khớp, gây đau đớn và viêm sưng