Mánh

Từ Từ nguyên Tiếng Việt
  1. (Proto-Vietic) /*-mɛːŋʔ [1]/ [cg1] (Trung Bộ) xem miếng; (nghĩa chuyển) kĩ thuật hoặc thủ thuật; (nghĩa chuyển) thủ đoạn, mưu mô để lấy lợi cho bản thân; (nghĩa chuyển) được lợi lớn
    mánh cơm manh áo
    uống mánh nác
    mánh kẹo
    giữ mánh
    mánh
    mánh đấm
    mánh khóe
    mánh lới
    giở mánh bịp bợm
    trúng mánh
    mánh
    bể mánh

Từ cùng gốc

  1. ^

Nguồn tham khảo

  1. ^ Ferlus, M. (2007). Lexique de racines Proto Viet-Muong (Proto Vietic Lexicon) [Bản thảo không được công bố]. Mon-Khmer Etymological Database.