Chuối

Từ Từ nguyên Tiếng Việt
  1. (Proto-Vietic) /*caːjʔ [1] ~ *cɔːjʔ [1]/ [cg1](Việt trung đại) chuối ~ chuếi loài cây thân mềm, được tạo thành từ các lớp bẹ lá ôm sát nhau, lá đơn và to bản, quả dài hơi cong, xếp thành nải và thành buồng
    cây chuối
    nải chuối
    buồng chuối
    quả chuối
    củ chuối

    mẹ già như chuối chín cây
    gió lay mẹ rụng, con rày mồ côi
  • Cây chuối
  • Buồng chuối

Từ cùng gốc

  1. ^

Nguồn tham khảo

  1. ^ a b Ferlus, M. (2007). Lexique de racines Proto Viet-Muong (Proto Vietic Lexicon) [Bản thảo không được công bố]. Mon-Khmer Etymological Database.