Gang

Từ Từ nguyên Tiếng Việt
  1. (Proto-Vietic) /*c-kaːŋ [1]/ [cg1] đơn vị đo chiều dài bằng khoảng cách từ đầu ngón cái đến đầu ngón trỏ khi mở căng hết cỡ
    gang tay
    ngày vui ngắn chẳng tày gang
    ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng
  2. (Hán thượng cổ) (cương) /*C.kˤaŋ/(Proto-Vietic) /*t-kaːŋ [1]/ [cg2] hợp kim của sắt cùng với cacbon và một số kim loại với tỉ lệ thấp, có độ rắn cao nhưng giòn và không dẻo
    chảo gang
    gang thép
  • Gang tay
  • Chảo gang

Từ cùng gốc

  1. ^
  2. ^

Nguồn tham khảo

  1. ^ a b Ferlus, M. (2007). Lexique de racines Proto Viet-Muong (Proto Vietic Lexicon) [Bản thảo không được công bố]. Mon-Khmer Etymological Database.