^La đà là từ ghép đẳng lập đồng nguyên, trong đó âm là được mượn từ (Hán thượng cổ)/*l̥ʰaːl/ rồi ghép với âm Hán-Việt đà thành là đà, sau đó biến đổi thanh điệu thành la đà.
^Hiện nay cách dùng là đà không còn phổ biến, chỉ xuất hiện trong một số câu ca dao cổ.