Bước tới nội dung
- (Hán thượng cổ)
昕 昕
/*qʰɯn/ ("bình minh") ánh mặt trời lúc bình minh; (nghĩa chuyển) sáng lên, bùng cháy lên; (nghĩa chuyển) hăng lên; (láy) hừng hực
- hừng đông
- mặt trời hừng mọc
- trời đất hừng sáng
- đỏ hừng
- hừng lên làm không biết mệt
- hừng hực cháy
-