(Hán trung cổ)踏/tʰʌp̚/[?][?][a] → (Proto-Vietic)/*taːp[2]/[cg2][a] đánh nhanh từ trên xuống bằng tay hoặc bằng một vật dài; (nghĩa chuyển) đánh tan, phá hủy; (nghĩa chuyển) tác động mạnh, trực tiếp vào các giác quan; (nghĩa chuyển) tạo ra tiếng động trầm và đều đặn; (nghĩa chuyển) bù đắp vào, gộp vào
^ abCó sự khác biệt rõ ràng về ngữ nghĩa giữa 踏 và đập, do đó không thể khẳng định quan hệ giữa hai từ này. Tuy nhiên, (Proto-Vietic)/*taːp/ có đồng thời hai nét nghĩa riêng biệt là "đập (lúa)" và "đạp (bằng chân)" nên có khả năng đập là từ phái sinh của 踏.