(Proto-Vietic)/*ɗɔːc[1]/[cg1] → (Việt trung đại - 1651)nuốt, nuất dùng miệng đẩy thức ăn uống dạ dày qua cổ họng; (nghĩa chuyển) kìm nén trong lòng, không biểu hiện ra ngoài; (nghĩa chuyển) chiếm đoạt, đàn áp bằng quyền lực hoặc mánh khóe; (nghĩa chuyển) át đi, che mất